Dành nhiều năm đứng trên sân khấu với vai trò MC rồi rẽ sang bục giảng như một cơ duyên khó lý giải, Quốc Bình xem giáo dục là hành trình được “sống thêm một đời khác”. Giữa lịch dạy, những dự án truyền thông và các chuyến thiện nguyện nối dài, anh bảo mình chưa từng nghĩ đó là sự đánh đổi. Bởi mỗi công việc lại bồi đắp cho anh một năng lượng khác. Đó là sự sáng tạo từ nghề, niềm tin của khán giả và nguồn cảm hứng từ sinh viên. Chính cách chọn sống trọn vẹn trong từng vai trò đã giúp anh bước tiếp, bền bỉ và đầy nhiệt thành với những điều mình yêu.

PV: Khán giả khá bất ngờ khi biết anh giờ lại là giảng viên. Anh có thể cho biết cơ duyên đưa anh đến với nghề giáo được không?
Trước đây tôi chỉ dạy kỹ năng dẫn chương trình cho các trung tâm đào tạo. Đầu năm 2019 MC Xuân Hiếu có mời tôi tham gia một buổi workshop về Kỹ năng thuyết trình dành cho sinh viên trường Cao đẳng FPT Polytechnic ( lúc này MC Xuân Hiếu đang dạy tại trường). Sau buổi chia sẻ này thì thầy chủ nhiệm bộ môn Kinh tế có nói chuyện với tôi về công tác giảng dạy chắc do nhận thấy tôi có những tố chất phù hợp với công việc giảng dạy. Đến cuối năm 2019 thì tôi nhận được lời mời cộng tác với trường và giảng dạy ở chuyên ngành Truyền thông và Tổ chức sự kiện. Hiện nay tôi đã đi dạy được hơn 5 năm và hiện đang là Trưởng ngành Truyền thông và Tổ chức sự kiện phụ trách mảng Tổ chức sự kiện.
PV: Dường như sự học và nghiệp dạy được anh rất quan tâm. Có thể nói, đó là một sự tự hào. Vì sao vậy?
– Trước đây chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ đi dạy học dù khi tốt nghiệp đại học cũng đã có cơ hội được giới thiệu về công tác trong môi trường giáo dục. Thậm chí cô phó chủ nhiệm khoa muốn giữ tôi lại làm cán bộ khoa và sau đó học lên cao học nhưng lúc đó tôi nói “ Em học xong là mừng lắm rồi cô ơi, em không học nữa đâu”, và tôi ra đời, đi làm trong những lĩnh vực khác. Nhưng cuối cùng thì đúng là nghề chọn người, cho đến cuối năm 2022 tự nhiên tôi thích học cao học và thế là tôi sắp xếp và đi học. Sau 2 năm vào tháng 8 năm ngoái thì tôi đã tốt nghiệp. Tôi tự hào bời mình đã có thể sắp xếp vừa đi dạy, vừa đi làm và đi học. Và có một niềm tự hào mà giống như bất kỳ thầy cô nào đó là tự hào khi nhìn thấy những học sinh, sinh viên của mình trưởng thành, đạt được những thành công sau khi ra trường.

PV: Nghệ sĩ đi dạy không hiếm, nhất là ở các trường đào tạo về nghệ thuật. Nhưng anh là một MC, lại dạy trong môi trường giáo dục FE (FPT Education). Anh dạy gì ở đó? Việc dạy có khai thác được hết tiềm năng, thế mạnh của một người dẫn chương trình như anh không?
– Nhiều người chỉ thường biết tới tôi là MC, nhưng phía sau ống kính truyền hình hay dưới sân khấu tôi còn là một người biên tập chương trình và là một nhà sản xuất chương trình, chính vì vậy khi giảng dạy một số môn học trong ngành truyền thông và tổ chức sự kiện thì rất phù hợp. Tôi có thể sử dụng những kiến thức thực tế của mình kết hợp với lý thuyết căn bản giúp sinh viên nắm bắt bài học dễ dàng hơn và sinh viên có trải nghiệm thực tế hơn, điều này cũng rất phù hợp với triết lý giáo dục của tổ chức là “Thực học – Thực nghiệp”.
PV: Nhiều giáo viên thỉnh giảng hay nói vui, việc dạy giống như đi làm công tác thiện nguyện. Đôi khi người thầy đứng trên bục giảng sẵn sàng bỏ thời gian, tâm sức cho các em mà không cần cân đong đo đếm bởi lương giáo viên sao bằng lương của một MC nổi tiếng như anh được. Anh nghĩ sao về điều đó?
– Thực ra thì mỗi chúng ta gắn bó với một công việc nào đó đều có những lý do của riêng mình mà đôi khi người khác sẽ không hiểu được. Với tôi khi đi dạy tôi được tiếp xúc với các bạn trẻ, được nhận năng lượng của các bạn, từ đó kích thích năng lượng sáng tạo và ý thức làm mới bản thân của mình. Mỗi kỳ tôi chỉ dạy 2 lớp và nhận hướng dẫn từ 1-3 dự án tốt nghiệp của sinh viên. Mỗi một dự án là các em sẽ lên kế hoạch và tổ chức một sự kiện, việc hướng dẫn các em làm dự án tốt nghiệp cũng như mình đang tham gia vào việc tổ chức sản xuất chương trình như vậy mình cũng luôn được cập nhật những xu hướng mới của giới trẻ.

PV: Anh vẫn tham gia các hoạt động thiện nguyện cùng đội TNV Nghệ sĩ rất chăm chỉ, tích cực và bền bỉ. Điều gì khiến anh gắn kết với đội mỗi năm, trên từng cây số?
– Đội TNV nghệ sỹ được thành lập từ khi dịch Covid 19, trong đại dịch chúng tôi đã hỗ trợ các cơ quan chức năng rất hiệu quả và hiện nay đội chúng tôi vẫn tiếp tục hoạt động vời những chương trình thiện nguyện và công tác xã hội. Điều khiến tôi gắn bó với đội bởi những hoạt động mà chúng tôi tham gia hoặc tổ chức đều là những hoạt động thiết thực, hiệu quả chứ không mang tính hình thực ví dụ như trong đợt trung thu vừa qua chúng tôi đã tổ chức 5 chương trình trung thu cho trẻ em ở những địa bàn khó khăn, vùng sâu vùng xa. Chúng tôi ra tận đảo Hòn Tre ở Kiên Giang hay đảo Thạnh An ở Cần Giờ. Những hoạt động ấy đều do đội tự làm theo mong muốn của địa phương chứ không phải vì chỉ tiêu hay được phân công gì hết.
PV: Công việc dạy học, làm công tác chuyên môn MC, thiện nguyện chiếm phần lớn quỹ thời gian của anh. Điều đó có bao giờ khiến anh thấy quá tải hoặc buộc phải hy sinh điều gì chưa?
– Nếu chúng ta được làm những công việc mình thích thì tôi nghĩ rằng không bao giờ phải dùng đến từ “hy sinh”. Quan trọng là mình phải biết sắp xếp công việc và phải biết “chấp nhận”. Mình sẽ phải sắp xếp làm sao để hoàn thành thành tốt những công việc của mình chứ không thể việc gì cũng nhận để rồi quả tải và không hoàn thành được nhiệm vụ. Và biết chấp nhận để thấy rằng chúng ta chỉ có từng đó thời gian, nếu chúng ta đã bận làm việc này rồi thì nếu có việc khác diễn ra cùng thời điểm thì chúng ta biết chấp nhận chọn để hoàn thành tốt 1 việc mà thôi. Ví dụ như năm nay đội Tình Nguyện Viên Nghệ Sỹ có những chuyến thiện nguyện ở Bình Thuận hay Đảo Hòn Tre do thời gian đi tới 2, 3 ngày mà lại rơi vào dịp giữa tuần nên tôi không thể nghỉ dạy để đi được. Hay những chuyến đi biểu diễn phục vụ các chiến sỹ ở quần Đảo Trường Sa hay các đảo ở vùng biển Tây Nam tôi cũng không thể tham gia như hồi xưa vì những chuyến đi này đều kéo dài cả tuần. Trường tôi thì lại tập trung ưu tiên cho sinh viên nên giảng viên phải dạy theo đúng thời khóa biểu đã sắp xếp chứ không thể dồn lịch dạy bù, vì thế nên mình đã chọn việc đi dạy thì phải chấp nhận chỉ có thể tham gia khi có thời gian phù hợp. Tôi cũng khá may mắn khi ở gia đình có vợ hỗ trợ rất nhiều trong việc chăm sóc các con nên tôi mới có thể sắp xếp thực hiện nhiều công việc như vậy.

PV: Khi đảm nhiệm vị trí Trưởng ngành Truyền thông và Tổ chức sự kiện, anh có triết lý giáo dục hay phương pháp đào tạo nào mà anh luôn giữ làm “kim chỉ nam” cho mình?
– Tôi rất tâm đắc với triết lý đào tạo của FPT Polytechnic “ Thực học- Thực nghiệp”. Những gì giảng viên dạy trong trường cũng chính là những gì đang diễn ra trong thực tế như vậy kiến thức của sinh viên luôn được cập nhật mới nhất. Các sinh được trải nghiệm thực tế bằng chính những sự kiện do mình thực hiện (Lúc này các em cũng chính là những nhân viên trong một công truyền thông hoặc công ty tổ chức sự kiện trong đó giảng viên hướng dẫn như một giám đốc dự án) từ đó các em sẽ vận dụng được kiến thức trên lớp và qua đó nắm chắc được kiến thức được giảng dạy. Phương pháp đào tạo mà tôi đang áp dụng chính là việc coi người học là trung tâm, các em sẽ được tạo điều kiện chủ động trong việc học dưới sự giám sát của giảng viên để đảm bảo các em sẽ đi đúng hướng. Nhiệm vụ của các em sẽ là tìm hiểu trước từ bài học online sau đó mỗi buổi học sẽ có 1 nhóm điều khiển lớp học ôn lại bài học bằng phương pháp thuyết trình, thảo luận nhóm và phản biện, giảng viên sẽ giám sát và cung cấp thêm những kiến thức thực tế. Với phương pháp này lớp học sẽ sinh động hơn và sinh viên sẽ hào hứng hơn, tự chủ hơn trong việc học tập. Ngoài ra nhờ công việc của mình và mối quan hệ với các nghệ sỹ cũng như các nhà sản xuất, tôi cũng đưa các em tham gia thực tế những buổi họp báo mà tôi dẫn dắt để các em hiểu được cách thức tổ chức, điều hành buổi họp báo cũng như việc tạo dựng mối quan hệ với phóng viên báo chí của những người làm truyền thông. Hoặc các em được tham quan phim trường công ty Truyền Thông Khang để tìm hiểu về quy trình sản xuất chương trình truyền hình, được đạo diễn NSƯT Vũ Thành Vinh chia sẻ kỹ năng phỏng vấn và trả lời phỏng vấn. Đây là những giờ học vô cùng hiệu quả với các em.

PV: Rất nhiều sinh viên chia sẻ rằng họ được truyền cảm hứng từ cách anh kể chuyện nghề. Anh có bao giờ tự hỏi vì sao mình truyền được năng lượng đặc biệt ấy cho các bạn trẻ?
– Tôi cũng không nghĩ rằng mình làm được điều đó đâu. Khi chia sẻ với sinh viên tôi luôn kể về những câu chuyện thật mà không hề e ngại dù câu chuyện ấy có thể là những sai lầm hay thất bại mà mình đã trải qua. Bởi tôi nghĩ rằng những chuyện mình trải qua trong nghề chính là những kinh nghiệm mà các em khi nghe kể sẽ trở thành những bài học sinh động để các em sẽ hạn chế mắc những sai lầm sau này.
PV: Trải nghiệm hơn 5 năm đứng lớp, điều gì khiến anh thay đổi nhiều nhất trong suy nghĩ về nghề giáo và về thế hệ sinh viên hiện nay?
– Sinh viên thì luôn là những con người trẻ tuổi năng động tuy nhiên với thế hệ gen Z hiện nay có những thay đổi khác với những thế hệ trước (Điều này có sự nghiên cứu khoa học chỉ ra rõ ràng) vì thế phương pháp đào tạo của giảng viên hiện nay cũng phải thay đổi. Giảng viên cần hiểu rõ tâm lý của các sinh viên để từ đó có những cách tiếp cận phù hợp như vậy thì công tác đào tạo mới đạt hiệu quả tốt hơn.


PV: Việc dạy học giúp anh cập nhật xu hướng, còn dẫn chương trình lại cho anh trải nghiệm thực tế. Hai lĩnh vực này bổ trợ cho nhau như thế nào trong sự phát triển nghề nghiệp của anh?
– Việc dạy học giúp tôi cập nhật nhiều kiến thức chuyên môn và nhận được năng lượng của các bạn trẻ, từ đó tôi áp dụng vào công việc dẫn chương trình, biên tập và tổ chức sự kiện. Ngược lại khi làm những công việc này tôi đối chiếu với những kiến thức trong sách vở để hiểu được lý do tại sao cần phải làm như vậy hay những hoạt động như vậy trong truyền thông hoặc tổ chức sự kiện tương ứng với những lý thuyết nào hoặc có những gì biển đổi từ lý thuyết từ đó tôi lại có những các giảng dạy và hướng dẫn thực tế để giúp các sinh viên nắm rõ kiến thức.
PV: Ở thời điểm hiện tại, anh thấy mình đã “chạm ngưỡng” nào trong nghề MC? Và điều gì thôi thúc anh tiếp tục tiến về phía trước?
– Thực sự tôi chưa bao giờ xác định mình sẽ đạt được những vị trí nào. Tất cả những gì tôi có được đều từ việc cứ làm theo sở thích, theo tâm huyết của mình với công việc mà thôi. Và thực sự là tôi có đam mê với sân khấu và tôi cứ bước tiếp với đam mê của mình đến khi nào không còn cơ hội nữa mới ngừng.


PV: Anh từng nói sự sáng tạo được nuôi dưỡng mỗi ngày khi làm việc với người trẻ. Nhưng người truyền cảm hứng cũng cần được truyền cảm hứng. Ai hoặc điều gì đang truyền cảm hứng ngược lại cho anh?
– Nghệ thuật, sự yêu thương của khán giả chính là nguồn cảm hứng cho tôi khi theo con đường nghệ thuật. Nhìn những sự sáng tạo hay hóa thân trong từng vai trò của những đồng nghiệp, những nghệ sỹ trên sân khấu tôi lại mong muốn mình cũng sẽ có những cơ hội như vậy và như thế tôi lại tiếp tục tìm kiếm những cơ hội mới. Và cũng chính những sự yêu thương của khán giả cũng là nguồn động lực cho tôi hay bất kỳ nghệ sỹ nào trong những hoạt động nghệ thuật.
PV: Sau nhiều năm tham gia hoạt động xã hội, anh nhìn nhận thế nào về vai trò của nghệ sĩ tình nguyện trong cộng đồng ngày nay?
– Người nghệ sỹ có một may mắn là được nhiều người biết tới và có nhiều khán giả yêu thương, tin tưởng vì vậy những điều mà họ làm sẽ có những tác động nhất định đối với công chúng. Chính vì thế người nghệ sỹ phải biết giữ gìn hình ảnh, danh tiếng của mình. Bên cạnh đó người nghệ sỹ cũng phải có trách nhiệm với cộng đồng, xã hội. Những hoạt động thiện nguyện vì cộng đồng của những nghệ sỹ sẽ có tác động tới công chúng từ đó những họat động sẽ được lan tỏa rộng rãi hơn, tạo hiệu ứng mạnh hơn và từ đó kết quả thu được cũng tốt hơn.
PV: Nếu phải chọn một khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong những chuyến thiện nguyện cùng Đội TNV Nghệ sĩ, anh sẽ kể câu chuyện nào?
– Có lẽ những khoảnh khắc đáng nhớ nhất của đội TNV nghệ sỹ đó chính là thời gian đại dịch covid diễn ra. Những nghệ sỹ chúng tôi không ngại khó khăn hay nguy hiểm luôn sẵn sàng có mặt tại những nơi tuyến đầu theo sự phân công. Sau đại dịch chúng tôi vẫn duy trì hoạt động của đội với nhiều chương trình trong những năm qua. Gần dây nhất là chương trình Trung thu mơ ước mà chúng tôi thực hiện tại 4 địa phương, trong đó đặc biệt là xã đảo Thạnh An – Cần Giờ bởi đây cũng là địa điểm mà chúng tôi quay lại nhiều nhất. Tính từ đợt đầu tiên là những hoạt động trong mùa dịch cho đến trung thu vừa rồi chúng tôi đã thực hiện 4 chương trình ở đây. Tuy gần TP HCM nhưng việc đi lại khá khó khăn nên đời sống bà con nơi đây cần nhiều sự hỗ trợ. Nhìn những ánh mắt háo hức của những em nhỏ và nụ cười hân hoan của bà con trên đảo khi biết có nghệ sỹ về biểu diễn là chúng tôi lại quên hết những khó khăn và lại cảm thấy như có lời hứa nào đó cần phải thực hiện.


PV: Hoạt động với nhiều vai trò như MC, giảng viên, người làm thiện nguyện, điều anh học được nhiều nhất về chính mình là gì?
– Dù làm ở vai trò nào thì vẫn là một tôi như xưa đến giờ, Biết sống trọn vẹn trong từng vai trò mà mình đảm nhận. Càng làm mình càng hiểu được trách nhiệm của mình. Trong vai trò là một giảng viên những kiến thức mình cung cấp phải chính xác, phải biết quan tâm, thấu hiểu được học trò vì những sai sót từ thầy cô sẽ ảnh hưởng tới cả một thế hệ. Trong vai trò là một người hoạt động nghệ thuật phải có trách nhiệm với những thông tin mình cung cấp, những chương trình mà mình sản xuất phải có những giá trị và những thông điệp tích cực đóng góp trong việc xây dựng cuộc sống và làm thiện nguyện phải có trách nhiệm với xã hội bởi những hoạt động của mình có thể cũng sẽ là động lực là cảm hứng cho ai đó cùng tham gia hoặc làm những việc tương tự
PV: Cảm ơn những chia sẻ của anh.
Theo Trương Quốc Phong/HotstarTV




